Đền Đức Hoàng (xã Phúc Thành, lặng Thành, Nghệ An) không chỉ là nơi thờ sát Hải Đại vương vãi Hoàng Tá Thốn, người dân có công khủng trong cuộc loạn lạc chống Nguyên Mông, mà còn nối liền với mẩu chuyện “rắn thần” mang color kì bí.

Bạn đang xem: Chuyện lạ về rắn thần


Lịch sử ghi lại, đền rồng Đức Hoàng được desgin từ thời công ty Trần, đền rồng thờ cạnh bên Hải Đại vương vãi Hoàng Tá Thốn. Ông có mặt trong một gia đình làm nghề chài lưới sống thôn Vạn Phần (nay là xã Diễn Vạn, Diễn Châu), là 1 trong chàng trai thông minh, có tài năng bơi lội.

Khi quốc gia bị quân Nguyên Mông xâm lược, Hoàng Tá Thốn nghe theo tiếng gọi của triều đình lên đường đi đánh giặc. Ông đã được tiến cử lên chạm chán Hưng Đạo Vương và được Hưng Đạo vương vãi truyền đến vào lực lượng thủy thiện chiến, chiêu ông về có tác dụng nội gia đồng tử và huấn luyện và giảng dạy thêm về binh thư, binh pháp.

Cuối năm 1287, khi giặc Nguyên Mông trở về mở cuộc xâm chiếm Đại Việt lần sản phẩm công nghệ 3, Hoàng Tá Thốn được giao thống lĩnh hàng ngàn thủy binh với tàu thuyền. Dựa vào sử dụng chiến thuật tài tình, ông đã chỉ đạo đội binh phục kích quấy tan quân Nguyên Mông.

Năm 1998, đền rồng Đức Hoàng được công nhận Di tích lịch sử hào hùng văn hoá cấp cho quốc gia.

Với thành công lẫy lừng đó, ông được đơn vị vua phong “Sát Hải quý ông lai Đại tướng tá quân” và giao trách nhiệm thống lĩnh quân nhóm phòng giữ vùng duyên hải.

Trong một lượt đi trấn thủ đường thủy Thanh Hoá, ông lâm dịch rồi bất thần qua đời. Triều đình sau khi nghe tin đã cực kỳ thương tiếc, mang lại thuyền long chở linh cữu ông về táng và lập thường thờ tại quê nhà. Đồng thời ra dung nhan lệnh cho những địa phương thuộc lập đền rồng thờ ông. Hoàng Tá Thốn được cúng tại thường Đức Hoàng trong yếu tố hoàn cảnh ấy.

Sự tích “rắn thần”

Tương truyền, sinh hoạt làng Diệu Ốc ở trong xã yên Lạc, tổng quan liêu Triều (nay là thôn Diệu Ốc, thôn Phúc Thành, lặng Thành, Nghệ An) có ao nước rộng khoảng 20 mẫu. Trong làng, ven đầm bao gồm vợ ông chồng họ Nhữ nạp năng lượng ở phúc đức nhưng mãi không tồn tại con.

Hàng ngày họ cần cù làm vườn, đun nước góp khách qua con đường khỏi cơn khát nắng. Năm tháng trôi qua, bài toán làm thiện đức của 2 vợ ông chồng động cho trời cao, bà có thai tiếp nối không lâu.

Lễ hội đền Đức Hoàng ra mắt từ ngày 30 tháng Giêng cho đến khi xong ngày mùng 2 tháng 2 âm lịch.Những sắc phong cá biệt được giữ gìn tại đền.

Sau đó, người vợ sinh ra 2 quả trứng, nở ra 2 con rắn. Vợ chồng người dân cày vô cùng yêu dấu hai đứa con quan trọng của mình. Hai con rắn cứ thế béo lên và khôn cùng khôn, đi đâu cũng theo giúp cha mẹ, sớm buổi tối không rời.

Một hôm trong khi cuốc ruộng, người thân phụ lỡ tay làm đứt đuôi một con. Bị cụt đuôi, bé rắn ngỡ ngàng giận dữ phùng có và dựng ngược lên chú ý thẳng vào bạn cha. Người cha vừa yêu mến con, vừa hại hãi, quỳ xuống và luôn luôn miệng: “Phụ bái tử, phụ bái tử” (cha lạy con). Con rắn cụt đã gian khổ bỏ đi.

Rắn cụt đi theo hướng bàu Canh cho một vùng khu đất cao ráo, cảnh quan hữu tình trên bờ bàu Canh để lại 3 giọt máu. Hai vợ ck và dân làng đã đi tìm. Lúc đến đây thấy vậy thì lập đền thờ, quần chúng trong vùng hotline là đền Canh (đền Hạ).

Cây đa có tuổi đời hàng nghìn năm ngay bên khuôn viên đền.

Sau lúc đặt lại 3 giọt máu, nhỏ rắn tiếp tục đi lên ngàn Thượng (nay là xóm Quỳnh Tam, Quỳnh Lưu) thì kiệt sức, ko đi được nữa cùng đành ở lại, tạ rứa tại đây.

Xem thêm: Học phí tại trung tâm tiếng anh apolo, trung tâm tiếng anh uy tín đạt tiêu chuẩn quốc tế

Con rắn lành lẽ còn lại, bi quan vì người bạn bè và phụ huynh bỏ mình nhưng đi, đã trườn lên bờ bàu Ác và chết ở đó. Tương truyền, bằng hữu nhà rắn sau thời điểm chết đều hóa thành những vị phúc thần.

Nhân dân vào vùng tôn xưng rắn thần là “ông” với lập đền rồng thờ ông cụt sinh sống bàu Canh, đền rồng thờ ông lành làm việc bàu Ác. Từ đó trong dân gian bao gồm câu “ông cụt bàu Canh, ông lành bàu Ác”.

Cán bộ văn hoá xã Phúc Thành è cổ Văn Thành đến biết, đền Đức Hoàng lên đường là vị trí thờ hoàng long (thần rắn), trong tương lai thờ thêm liền kề Hải Đại vương Hoàng Tá Thốn cùng nhiều lương y có tiếng.

“Hiện nay, đền được tôn tạo kha khá khang trang, người dân, khác nước ngoài khắp nơi mang lại dâng lễ, ước yên, cầu phúc, cầu lộc, ước tài, cầu cho tai qua nạn khỏi. Đền còn tồn tại kho dung dịch truyền đời từ xưa mang đến nay, rất linh nghiệm”, ông trần ngọc thành chia sẻ.

Trần Tuyên


*

Đền Bà Triệu ngơi nghỉ xã Triệu Lộc, thị trấn Hậu Lộc (Thanh Hóa) là di tích giang sơn đặc biệt, cùng là ngôi đền thiêng của fan xứ Thanh.
*

Đền Vạn Lộc (ở phường Nghi Tân, thị xã cửa Lò, Nghệ An) không chỉ có được biết đến với sự linh thiêng. Khu vực đây còn tồn tại cây bàng cổ thụ hàng trăm ngàn tuổi bị trống rỗng ruột vẫn tươi tốt, tạo nên “hang động” độc đáo trong thân cây.
Video Khu du lịch Đền Đức Hoàng Đền Đức Hoàng bái Vị hero Dân Tộc Hoàng Tá Thốn Từ cầm Kỷ XIII Đền Đức Hoàng - Đền Thiêng bên hồ Diệu Ốc HỖ TRỢ TRỰC TUYẾN

Phía bắc huyện Yên Thành là vùng bán sơn địa với hình sông nắm núi khôn xiết đẹp đẽ, trù mật, hữu tình. Các núi đồi, bàu đập, đồng rộc nơi đây… gắn liền với gần như sự tích, giai thoại. Vào đó, sự tích rắn thần là một trong những câu chuyện mang nhiều màu sắc kỳ bí, và rất lạ là cho tới lúc này nhân dân vào vùng vẫn kể lại với lòng tin rằng đây là chuyện tất cả thật xảy ra từ thời cổ xưa…

Sự tích “Ông cụt bàu Canh ông lành bàu Ác”

*
Tam quan thường Canh Hạ

Ở các xã phía bắc huyện Yên Thành giữ truyền một sự tích về rắn thần với tên thường gọi dân giã là chuyện “ông cụt bàu Canh ông lành bàu Ác”. Từ đầu đến cuối sự tích, từng nhân vật, mỗi chi tiết đều được thực bệnh hóa bằng các địa danh, đền thờ, lốt tích… thành một khối hệ thống di tích, danh thắng, địa danh trải dài theo các xã: Phúc Thành, Lăng Thành, Đức Thành, Mã Thành (huyện lặng Thành). Theo lời nói của fan dân thì sẽ lâu lắm rồi, làm việc làng Diệu Ốc thuộc làng mạc Gia Lạc, tổng quan tiền Triều (nay là xã Diệu Ốc, thôn Phúc Thành) có ao nước rộng khoảng tầm 20 mẫu, nhân dân có cách gọi khác là bàu Ác, một số trong những thư tịch cổ call là Đầm Ô. Thuở trước, những bậc văn hào kiệt tử khi tới vãn cảnh bàu Ác từng cho rằng đầm này có không ít hoa sen đẹp không hề thua kém cảnh ao Thái Dịch trong khiếp thành. Trong làng mạc ven đầm bao gồm hai vợ ông xã nông dân ăn uống ở phúc đức nhưng lại tuổi sẽ cao, mà lại mãi ko sinh nở. Một hôm người vk xuống tắm bên dưới đầm, bất chợt thấy một luồng khí lạ ám vào người, như gồm sự giao cảm với thần thánh, gặp ác mộng như thấy dragon phủ, về nhà thấy tất cả rớt rồng còn trên người. Sau đó người vợ có thai, hiện ra hai trái trứng, nở ra hai bé rắn. Vợ ck người nông dân vô cùng yêu mến hai đứa con quan trọng đặc biệt của mình. Hai nhỏ rắn cứ thế bự lên và rất khôn, đi đâu cũng theo giúp tía mẹ, sớm về tối không rời. Một hôm trong những khi cuốc rộng, người phụ thân đã vô ý chặt đứt đuôi một con rắn. Bị cụt đuôi, nhỏ rắn ngỡ ngàng tức giận phùng sở hữu và dựng ngược lên quan sát thẳng vào bạn cha. Người phụ vương vừa mến con, vừa sợ hãi hãi, quỳ xuống và luôn miệng: “Phụ bái tử, phụ bái tử” (cha lạy con). Rắn cụt gian khổ bỏ đi. Nơi gò đất người phụ thân quỳ xuống lạy con về sau người đời call là đụng “Bái tử phong”.

Rắn cụt đi về phía đông, qua váy Quỳ Trạch, đến giữa đồng thì quằn quại vùng vẫy, huyết rỏ ra đỏ cả vùng đồng rộc, chỗ rắn quẫy thành chiếc bàu nước, bạn dân gọi là bàu Canh. Cho đến thời điểm bây giờ hình dáng vẻ của bàu Canh vẫn nguyên dáng vóc uốn lượn ngoằn nghoèo thân cánh đồng khủng của buôn bản Đức Thành cạnh bên giới với làng Mã Thành. Chừng kiệt sức, rắn cụt trườn lên rừng, tăng trưởng khe nước đầu nguồn và chết ở đó, khu vực ấy sau được hotline là Khe Thần. Thương con, vợ ck người nông dân lần theo dấu tích để đi tìm. Lặn lội mang lại mé rừng, người bà bầu kiệt sức nằm lại, khu rừng ấy sau đây được gọi là Ngàn công ty Bà. Người cha gắng gượng đi tiếp, gần cho Khe Thần, cũng kiệt sức nằm lại, khu rừng rậm ấy sau này được call là Ngàn bên Ông.

*

Tượng chị em người bồng 2 bé rắn ở đền rồng Cạnh Hạ

Con rắn lành sống lại bàu Ác, bi thiết vì người anh em và bố mẹ bỏ mình mà lại đi, rắn lành trườn lên bờ bàu Ác và chết ở đó. Tương truyền rằng, anh em nhà rắn sau thời điểm chết đều biến thành những vị phúc thần. Bao hàm đêm hè rét nực, bạn dân nằm ở trong nhà nghe tiếng lá cây rung lắc mạnh, nghe rõ tiếng dịch rời ào ào như gió thổi, sáng ra thức dậy thì thấy cây cỏ đổ rạp theo lối đi kéo dài từ trên rừng xuống tận bàu nước. Fan dân cho rằng đó là lốt của rắn thần về tắm rửa mát. Hoặc phần đa lúc đi ngang qua những khu rừng rậm rạp, nghe gồm tiếng gió thổi u u là thời gian thần hiện. Vào hồ hết kỳ đại hạn, bao gồm gió Lào (bão Lào), những đồng rộc khô nứt nẻ, mang đến bàu Canh với bàu Ác để khấn nguyện thì lập tức sẽ có được mưa thuận gió hòa. Phần đông lúc bè cánh lụt lớn, người dân mang đến bàu Canh với bàu Ác làm lễ khấn nguyện thì sẽ giảm tránh được các đại họa bởi thiên tai gây ra. Vị đó, dân chúng trong vùng tôn xưng rắn thần là “ông” với lập thường thờ ông cụt sinh sống bàu Canh, thường thờ ông lành làm việc bàu Ác. Từ kia trong dân gian có mẩu truyện “ông cụt bàu Canh ông lành bàu Ác”.

Chuyện kể ở nhị ngôi đền rồng thiêng

Đền thờ ông cụt được lập bên cạnh bàu Canh, địa điểm ông cụt đau buồn nhỏ ra các máu trước lúc lên rừng hóa thần, được điện thoại tư vấn là thường Canh Hạ. Đền nằm giữa cánh đồng của làng Thọ Canh (Châu Canh), được nhân dân kiến tạo với bài bản khá lớn, kiến trúc hình chữ đinh, bao gồm tứ trụ, tam quan, cạnh tam quan bao gồm hai nhỏ voi chầu bằng đá tạc nguyên khối có đường nét đụng khắc khôn cùng tinh tế. Trong đền Canh Hạ còn có am bé dại có tượng thờ người mẹ người bồng hai con rắn. Tương truyền trong đền vào hồ hết ngày trở trời, đưa tiết, fan trong vùng vẫn thấy bao gồm long tinh hiển hiện. Vào các kỳ hạn hán, mất mùa đói kém, người dân lên thường khấn ước cho mưa thuận gió hòa đều rất linh ứng. Đền nằm tại giữa cánh đồng trũng và chịu nhiều ảnh hưởng tác động của thiên tai buộc phải bị mai một nhiều, quần chúng. # trong vùng đã nhiều lần trùng tu, tôn tạo, mặc dù đến nay vẫn giữ được không ít dấu tích cổ sơ như cổng tam quan, cặp voi đá, điện thờ thần rắn. Cổng tam quan tiền của thường Canh Hạ gồm một cây ham mê hình thù kỳ dị, thân và rễ cây như vô vàn những bé rắn to lớn nhỏ, ngắn lâu năm ôm ấp phủ bọc phủ kín đáo hết cả tam quan, đồng thời ôm ấp lưu giữ những nét phong cách xây dựng cổ kính trường đoản cú xa xưa để lại. Xem như là sự lạ, tức thì tại tam quan bạn dân cũng lập bàn thờ tổ tiên để khói hương thờ phụng.

Sau tam quan đền Canh Hạ có cặp voi đá chầu nhị bên, theo bạn dân cho thấy thì voi đá được tạc tự đá rước ở vùng Ngàn đơn vị Ông và Ngàn công ty Bà. Trong thời điểm 90 của vậy kỷ trước, thôn Đức Thành có tác dụng hội trường làm việc làng Kẻ Sàng, nhằm trang trí hội trường mới, xã cho tất cả những người chuyển hai nhỏ voi về chầu trước cổng hội trường. Ngay sau đó không thọ lần lượt có hai vị cán bộ đương chức của làng bị bất chợt tử. Xóm lập tức cho tất cả những người chuyển cặp voi đá về vị trí cũ, số đông việc trở lại yên ổn. Vấn đề trên có thể là sự trùng vừa lòng ngẫu nhiên, tuy vậy đã nhân lên nỗi hại hãi, gieo vào trung ương trí người dân nơi đây nỗi ám hình ảnh về sự linh thiêng của thánh thần.

Bên cạnh bàu Ác, chỗ ông lành chết có gò mọt đùn lên, nhân dân sẽ khoanh nền với lập đền thờ, tôn ông lành có tác dụng Thành hoàng của buôn bản Diệu Ốc, yêu cầu còn có tên gọi là Đền Hoàng. Đền này ban sơ chỉ bái ông lành, trong tương lai phối thờ đa thần, trong đó được thờ chính vẫn là thần rắn (ông lành) và gần kề Hải Đại vương Hoàng Tá Thốn, vậy nên còn mang tên gọi khác là Đền Đức Hoàng. Hoàng Tá Thốn bạn Kẻ Vạn (xã Diễn Vạn, thị trấn Diễn Châu), ông bao gồm biệt tài tập bơi lội, đi lại dưới nước tiện lợi như trên cạn. Thời công ty Trần, lúc quân Nguyên Mông lịch sự xâm lược nước ta, Hoàng Tá Thốn vẫn được cấp ấn phù, thống lĩnh hàng vạn thủy quân thuộc tàu thuyền, bằng phương án lặn bên dưới nước đục thuyền giặc sẽ góp công lớn trong việc vượt qua quân Nguyên Mông, trong số ấy lẫy lừng nhất là cuộc cuộc chiến trên sông Bạch Đằng vào khoảng thời gian 1288. Ghi nhận lao động Hoàng Tá Thốn, vua è cổ Nhân Tông phong mang đến ông là “Sát hải Đại tướng tá quân”. Khi ông mất, công ty Trần đến lập đền rồng thờ nghỉ ngơi Kẻ Vạn cùng phong ông là “Sát Hải con trai Lại Đại tướng tá quân, Thiên Bồng Nguyên soái đưa ra thần”. Đồng thời nhân dân những vùng Thanh Hóa, nghệ an cũng lập các đền thờ để thờ ông một bậc anh hùng hộ quốc cứu vớt dân.

*

Đền Đức Hoàng

Thời bên Nguyễn, bao gồm một vị chân nho rất giỏi về y, lý, số, vì chưng một lẽ nào đó đã mai danh ẩn tích cho đền Đức Hoàng làm bạn coi thường và để lại nhiều bí thuốc trị bệnh theo những thẻ tre. Bây giờ vẫn còn các thẻ tre được phân các loại thành từng ống, mỗi các loại thẻ tre tương xứng với mỗi bí thuốc nam, từng ống thẻ dành cho từng lứa tuổi, giới tính, triệu triệu chứng hoặc bộ phận cơ thể gồm bệnh... Nay câu hỏi xóc thẻ xin thuốc, xóc thẻ xin vận hạn mèo hung vẫn còn đấy như là việc lưu giữ một nét văn hóa cổ truyền ngày xuân, ngày lễ.

Đền Đức Hoàng đã làm được xếp hạng Di tích lịch sử hào hùng Quốc gia, liên hoan Đền Đức Hoàng được tổ chức từ thời điểm ngày 30 mon Giêng cho ngày mùng 1 tháng nhì âm lịch với nhiều hoạt động tín ngưỡng, những trò đùa dân gian si mê sự tham gia của phần đông du khách và con em quê lúa.

Câu chuyện “ông cụt bàu Canh ông lành bàu Ác” là trong số những minh bệnh sống động cho biết từ xa xưa, rắn là 1 trong linh vật có vị trí đặc biệt trong đời sống trọng điểm linh, trong tín ngưỡng của người việt trên mảnh đất xứ Nghệ. Tín ngưỡng bái thần rắn đang phần nào đề đạt mối liên hệ chặt chẽ giữa mỗi cá thể đối với cội nguồn, với nền văn hóa truyền thống nông nghiệp lúa nước phụ thuộc chặt chẽ vào thiên nhiên, lệ thuộc vào trường đoản cú nhiên. Vị thế, mẩu truyện “ông cụt bàu Canh ông lành bàu Ác” còn tiềm ẩn những triết lý nhân sinh thâm thúy về thái độ, biện pháp ứng xử của con người với thiên nhiên, ứng xử của con fan với hầu như quy luật khắc nghiệt của từ nhiên!

Bài viết liên quan