Truyện Kiều tự đề cập của người sáng tác Cao Nguyệt Nguyên có đến cho mình đọc xúc cảm đặc biệt và độc đáo khi để những nhân vật: Thúy Kiều, Thúy Vân, từ bỏ Hải, hoạn Thư, Tú Bà... Nói lên tiếng nói của bản thân mình với hồ hết nỗi đau cùng suy bốn nội tại.


Vượt qua biên độ của không khí và thời gian, mang lại đến lúc này Truyện Kiều đã ăn sâu vào nếp sống, văn hóa của người Việt. Bao phủ Truyện Kiều tất cả một loạt loại hình, những nét văn hóa thật đa dạng như: bình Kiều, vịnh Kiều, bói kiều, tập Kiều, đố Kiều, câu đối Kiều,…
Sau Nguyễn Du, cũng gồm rất nhiều công trình nghiên cứu, tác phẩm văn học được ra đời trên nền danh tác yêu quý. Chúng ta quen với mặc định với những giá chỉ trị, thông điệp mà Truyện Kiều với đến, là cảm thương đến số phận của người phụ nữ trong làng mạc hội cũ, bản cáo trạng tới những thế lực vào chế độ phong kiến,... Thế nhưng, việc để các nhân vật Truyện Kiều được nói lên tiếng nói với những nỗi đau cùng suy tư nội tại thì chưa từng bao gồm trong tiền lệ sáng tác. Giữa vô vàn lối đi và thể nghiệm, đơn vị văn Cao Nguyệt Nguyên đã chọn cho doanh nghiệp lối đi này. Vượt ra khỏi những khuôn thước mẫu mực để mở ra một cánh cửa mới, Truyện Kiều tự kể của tác giả Cao Nguyệt Nguyên ra đời như vậy.

Bạn đang xem: Tú bà trong truyện kiều


Khởi sự từ 3.254 câu thơ của Truyện Kiều, tác giả Cao Nguyệt Nguyên đã tái tạo đề nghị Truyện Kiều tự kể ở thể dạng văn xuôi. Tuy nhiên, ko lối mòn, nhừa nhựa như dạng chuyển thể từ thơ sang trọng văn xuôi đơn thuần. Nếu độc giả từng tiếp cận với Truyện Kiều theo ngôi thứ bố - ngôi kể linh hoạt, đánh giá chỉ khách quan, thì trong Truyện Kiều tự kể, tác giả đã ngược cái thời gian, bước vào thế giới nhân vật để hóa thân và cất lên tiếng nói, bao gồm bản vấp ngã và đậm chất cá tính đặc trưng.
*

Mã Giám Sinh trong Truyện Kiều tự kể được quan sát từ con mắt của người đọc hôm nay


Thúy Vân, Từ Hải, Hoạn Thư, Tú Bà, Mã Giám Sinh… đã bước ra khỏi trang sách, trở thành biểu trưng đến vẻ đẹp vai trung phong hồn, thể chất; cho một hạng người giỏi những nét tính cách trong buôn bản hội. Ngày nay, những câu Kiều vẫn còn được người đời “ứng vận” vào một số nhỏ người, cảnh huống buôn bản hội. Cùng đến Truyện Kiều tự kể, những nhân vật vào truyện Kiều đã được tái hiện, sống một đời sống mới do thiết yếu họ tự kể lại với bạn đọc hôm nay. Để rồi, lúc được nghe những lời trần tình từng trải, họ có gì đó chững lại, bao gồm cảm thông với hay thậm chí sự bất ngờ khi nhân vật được khắc họa khác với những chân dung bất hủ trước đây.
12 nhân vật bao gồm: Thúy Vân, Đạm Tiên, Kim Trọng, Mã Giám Sinh, Tú Bà, Sở Khanh, Thúc Sinh, Hoạn Thư, Từ Hải, Hồ Tôn Hiến, Giác Duyên cùng Thúy Kiều đã lần lượt trải lòng. Truyện Kiều tự kể được trình bày theo bố cục gồm minh họa, chân dung nhân vật tự thuật, nhân vật vào truyện Kiều với nhân vật vào đời sống ngày này - qua các góc nhìn mới của thế hệ sau.
Thúy Vân là nhân vật mở đầu. Hé mở về những vai trung phong tư của mình, người vợ bộc bạch về nỗi buồn nối duyên cầm cố chị: “Sống mặt người nhưng mình ko yêu, đêm đêm đầu gối tay ấp, đời sống hai vợ chồng phía bên ngoài nhìn tất cả vẻ lặng ả, nhưng mỗi người có mối thân thiện riêng” tốt “Đêm, tôi nghe tiếng chồng tôi uống trà với chị xung quanh sân nhà. Con trai ấy nắm lấy tay chị, thể hiện bao ân tình. Thế là rõ. Chồng tôi muốn nối lại duyên xưa với chị Kiều, định hoa đẹp đánh cả cụm đây mà. Phụ vương chả đàn ông ở bên trên đời, có kẻ nào nhưng không háo sắc”. Đối chiếu Vân trong truyện Kiều vào đời sống thời buổi này để thấy Cao Nguyệt Nguyên đã đứng về phía nhân vật để yêu thương và chia sẻ thuộc nàng.
Khát khao bao gồm được hạnh phúc là hoàn toàn chính đáng. Người ta gồm quyền lựa chọn hướng đi mang đến mình, có tác dụng công việc mình muốn và mang lại rằng tốt nhưng tiếc rằng đã phạm đến luân lý, đạo đức của buôn bản hội. Càng cảm thương Kiều thì người ta càng oán ghét Hoạn Thư - biểu tượng của sự ganh tuông, tàn nhẫn, nham hiểm cùng độc ác. Ấy thế, lúc đọc đến những mẫu tâm tư của Hoạn Thư, người đọc tất cả khi phải thốt lên việc ghen tuông cũng là điều… khó khăn tránh. “Hơn một năm qua nhị người lửa đượm hương nồng, còn ta phải cô phòng tủi phận, đêm ta khóc thầm ngày ta phải lấy nụ cười bít mắt thế gian. Liệu ai biết nỗi đau tày liếp?”...
*

Đi qua mỗi chương đoạn, cùng ngồi xuống để lắng nghe mỗi nhân vật giãi bày, bạn đọc có động lòng, có cảm thông đó là thành công của tác giả vào việc khai thác chiều sâu nhân vật, diễn đạt tư tưởng tinh tế. Cao Nguyệt Nguyên đã ko hề áp đặt sự phân biệt thiện - ác, không phán xét mà cởi mở, công bằng và tất cả cái quan sát trọn vẹn hơn với nhân vật của mình. Nghe Thúc Sinh, Tú Bà hay Hồ Tôn Hiến kể chuyện, bao gồm đoạn lên gân quyết liệt, bao gồm đoạn chùng xuống bi ai, dĩ nhiên giọng văn có hơi thở đương đại cùng cá tính. Rõ ràng, con người ở thời đại nào cũng bao gồm những hỷ nộ ái ố, yêu ghét rạch ròi cùng toan tính hơn thua.
Việc tái hiện lại truyện Kiều theo cách tự kể này đôi khi sẽ đi lệch kỳ vọng, nằm ngoại trừ những tưởng tượng của độc giả. Nhưng đứng trước một lời mời kính chào thách thức gai góc mà cũng thú vị, tác giả vẫn chọn can đảm, tiếp tục sáng sủa tạo. “Với nhỏ mắt của một người viết trẻ, ánh nhìn của tôi về nhân vật chắc chắn sẽ cá tính, sẽ không khỏi khiến mang lại những ai vốn đã quen thuộc với khuôn mẫu trước cơ bất ngờ. Thế nhưng tôi trọn vẹn chấp nhận các thể nghiệm mạo hiểm ấy” - Cao Nguyệt Nguyên chia sẻ.
Bên cạnh việc dựng nên chân dung nhân vật bằng lời, Truyện Kiều tự kể còn là một một cuốn artbook kỳ công, sáng sủa tạo. Cùng góp mặt gia nhập tái dựng Truyện Kiều bằng ngôn ngữ hội họa lần này còn có 12 họa sĩ - vốn là những cái thương hiệu không mấy xa lạ trong cộng đồng minh họa gồm: Hoàng Giang, Thùy Dung, Khang Lê, Vườn Illustration, Lê Đức Hùng, Tuấn Thanh, Nikru, Khoa Lê, Tôn Nữ Thị Bích Trâm, Nguyễn Hoàng Dương, tảo Quyên và KAA llustration.
*

Trong Truyện Kiều tự kể, mỗi nhân vật được vẽ lại với diện mạo riêng biệt theo sự sáng tạo của từng họa sĩ


Với sự sáng sủa tạo của mình, những họa sĩ trẻ đã khoác lên những diện mạo Kiều riêng biệt biệt, với phong cách, đậm chất ngầu và cá tính của thiết yếu thời đại mình. 12 họa sĩ là 12 màu sắc riêng biệt không hòa lẫn. Mỗi tác phẩm minh họa cũng là một sự hòa mình của họa sĩ vào chính nhân vật. Sự kết hợp ngắn gọn xúc tích giữa lời viết với tranh minh họa khiến mang lại câu chuyện của cuốn sách trở phải đa sắc với hấp dẫn với độc giả.
Trung thành với nguyên tác nhưng cũng có nét đột phá riêng cả về nội dung lẫn minh họa chính là lời hồi đáp của thế hệ trẻ hôm nay với Truyện Kiều. Đây không chỉ là tuyên ngôn sáng sủa tạo của người nghệ sĩ mà hơn nữa góp phần khẳng định sứ mệnh cốt lõi của Truyện Kiều vào đời sống hôm nay.

Lịch sử văn học nước ta đến cố kỉnh kỷ XVIII mới chỉ tất cả mẹo xử án dân gian: Trê cóc, Phạm Công- Cúc Hoa, Phạm cài đặt - Ngọc Hoa tốt Trạng Quỳnh trộm cắp mèo của chúa Trịnh chứ chưa có một thành quả nào viết về các phiên tòa như Truyện Kiều.

*
Một trong tương đối nhiều phiên tòa liên tiếp trong Truyện Kiều là phiên tòa xét xử Sở Khanh về tội lừa đảo, mưu mô với Tú Bà cần sử dụng thủ đoạn tinh vi để lừa Thúy Kiều đi trốn. Sau khi gia đình Thúy Kiều bị vu oan. Cha và em nàng bị treo lên xà nhà tấn công đập tra khảo dã man, cô bé đã phải bán mình để lấy tiền hối lộ cho bọn sai nha. Cô gái bị lừa là được cưới về làm vợ Mã Giám Sinh nhưng thực ra là bị bán ra cho Tú Bà làm cho gái mại dâm. Đến Lâm Truy, Thúy Kiều mới biết. Người vợ đã chống lại và bị Tú Bà đánh đập tàn nhẫn. Để đảm bảo trinh tiết và nhân phẩm, Thúy Kiều vẫn tự tử. Trước việc việc đó, Tú Bà sẽ “bần bật mặt quan sát hồn bay”. Mụ run “bần bật” chưa hẳn vì yêu thương xót Thúy Kiều nhưng mà mụ sợ người vợ chết thì mụ mất vốn. Cho nên “Tú bà chực sẵn mặt màn, lựa lời khuyên răn giải mơn man gỡ dần”. Mụ dùng bài xích dụ dỗ, đánh vào tâm lý ham sống và hy vọng của con người:

Một người dễ bao gồm mấy thân

Hoa xuân phong nhị mùa xuân còn dài.

Mụ thừa nhận lỗi là mình lầm lỡ:

Cũng là lỡ một lầm hai

Mụ hẹn không đối xử tàn khốc với Thúy Kiều nữa:

Đá rubi sao nỡ nài ép mây mưa

Mụ lộ diện nhiều hy vọng cho Thúy Kiều với lời hứa hẹn:

Khóa xuân buồng để đợi ngày đào non

Người còn thì của hãy còn

Tìm nơi xứng danh làm con cái nhà

Rằng đã gả ông xã xứng đáng mang lại Thúy Kiều, bởi vì nếu thanh nữ tự tử thì “thiệt mình” (Thúy Kiều) mà lại hại đến ta (Tú Bà) xuất xắc gì”

Trước đều lời ngọt nhạt của Tú Bà, tin vào phần đông điều mụ khuyên bảo, dỗ dành và tin vào những lời hứa hẹn của mụ cũng tương tự tin vào “thần mộng mấy lời” của Đạm Tiên vẫn báo trước cho thiếu nữ mà Thúy Kiều thường xuyên sống. Nàng gật đầu đồng ý yêu mong của Tú Bà:

Được như lời nắm là may

Như vậy về lý là Thúy Kiều đã cam kết, đồng ý sống tại trên đây (lầu xanh) của Tú Bà và cũng từ đó, mụ Tú Bà giăng bả để Thúy Kiều vi phạm luật sự cam kết đã có, nhằm đẩy người vợ vào vị trí phải đồng ý những đk do mụ đề ra sau đó. Và cốt truyện vụ án xảy ra là Sở Khanh dụ dỗ Thúy Kiều đi trốn theo kịch phiên bản của Tú Bà như ta đã biết. Con gái đi trốn với Sở Khanh, rơi vào hoàn cảnh bẫy của Tú Bà, bị tóm gọn lại, phụ nữ bị tấn công đập hành hạ rất là dã man

Tú Bà tốc thẳng mang lại nơi

Ầm ầm dẫn giải một khá lại nhà

Hung hăng chẳng nói chẳng tra

Giang tay dập liễu vùi hoa tơi bời.

Đến nỗi Thúy Kiều “uốn sống lưng thịt nát, chứa đầu máu sa”. Và phiên tòa xét xử xét xử được mở ngay tại lầu xanh. Phiên tòa không tồn tại quan tòa. Thúy Kiều vừa là quan lại tòa, vừa là nạn nhân. Đó chưa hẳn là phiên tòa pháp đình nhưng mà là phiên tòa dư luận và lương tâm. Bao gồm Tú Bà là thủ phạm, chủ mưu tạo ra tội ác hãm hại tín đồ lại đi đánh đập bạn ta. Với Sở Khanh đồng phạm nhưng mà cũng là hung thủ trong vụ án này, là người “Bạc tình khét tiếng lầu xanh- một tay chôn biết mấy cành phù dung”, được Tú Bà thuê “Có tía mươi lạng trao tay” bị mọi bạn lên án, vẫn “mặt mo vác vào” để chối tội, để thanh minh. Thúy Kiều đã vạch mặt và xét xử tội trạng của Tú Bà với Sở Khanh. Phụ nữ vạch tội Sở Khanh và chuyển ra triệu chứng cứ là tờ “Tích Việt” và khẳng định:

Đem fan đẩy xuống giếng khơi

Nói rồi rồi lại ăn lời được ngay

Còn tiên “Tích Việt” sinh hoạt tay

Rõ ràng khía cạnh ấy phương diện này chứ ai.

Phiên tòa này tuy chưa phải ở toàn án nhân dân tối cao nhưng cũng không hẳn chỉ gồm mỗi Thúy Kiều và Sở Khanh mà tất cả đông người. Sự kiện trên được nhiều người triệu chứng kiến: “Lời ngay đông khía cạnh trong ngoài” và dư luận đống ý lên án Sở Khanh: “Kẻ chê bất nghĩa fan cười vô lương”. Trước phiên bản án của dư luận thôn hội: “Phụ tình án vẫn rõ ràng”. Trước hội chứng lý rõ ràng, trước dư luận của quần chúng, Sở Khanh đã đề nghị “kiếm đường tháo lui”, chạy trốn do hắn đã làm những vấn đề đáng xấu hổ, dơ dáy bẩn “dơ tuồng”.

Sở Khanh bẽ mặt, hết mặt đường chối tội tuy thế rồi hiệu quả phiên tòa chỉ cần như Kiều tuyên án, một lời nói kháy nói non rồi cho qua:

Nàng rằng thôi thế thì thôi

Rằng không thì cũng vâng lời rằng không.

Tức là tội ác không trở nên trừng phạt, kẻ tù nhân là Tú Bà với Sở Khanh vẫn nhởn nhơ ngoài vòng lao lý để lại tiếp tục gây tội ác. Cho dù Thúy Kiều chắc rằng phải, có đạo lý, nhưng bởi vì xã hội thời chị em Kiều không có công lý và sức mạnh của pháp lý (tức là cơ quan hành pháp) phải vụ án đã buộc phải khép lại, nhằm nỗi rấm rứt cho họ đến hôm nay. Mặc dù vậy công dụng của phiên tòa này là hết sức to lớn. Cái brand name Sở Khanh vẫn là biểu tượng cho phần đông kẻ bất lương, lừa đảo, hèn mạt và biệt lập trong cuộc sống. Đến nỗi để duy nhất loại người tồi tệ đểu giả, xứng đáng phỉ nhổ, tín đồ đời chỉ việc nói: Đồ Sở Khanh là đủ.

*

* *

Và phiên tòa ông cha Thúc Sinh khiếu nại Thúy Kiều là một trong những phiên tòa thú vị. Ở phiên tòa xét xử này, Thúy Kiều là bị đơn bởi vì nàng là “gái lầu xanh” mà lại dám rước chồng; mà theo dư luận và tâm lý xã hội vẫn là gái nhà thổ là bất lương, là phường “mèo mả con kê đồng”, không được ai kính trọng và pháp luật lại càng ko bảo vệ. Theo Thúc Ông, đàn ông ông hư hỏng bởi vì gái lầu xanh quyến rũ. Gia phong đơn vị ông bại hoại là vì con trai cưới gái đĩ làm vợ. Và hơn nữa, gia đình ông là một mái ấm gia đình thương gia “môn đăng hộ đối” với “họ hoạn danh gia” sui gia với “quan Lại Bộ” chứ gồm vừa đâu. Ta phải ghi nhận rằng văn hóa truyền thống nho giáo

*

phương Đông và ở nước ta danh là khổng lồ lắm, đặc trưng lắm, nhiều lúc còn đặc biệt hơn cả mạng sống. Gia tài nhà ông khánh kiệt vì nhỏ ông: “Thúc Sinh quen thói bốc rời – trăm nghìn đổ một trận cười như không”. Ông có tác dụng nghề buôn bán, đồng tiền phải được coi trọng trên hết, rứa mà đàn ông ông lại dám dùng tiền bao gái. Do đó khi biết chuyện Thúc Sinh mang Thúy Kiều làm vợ lẽ, ông vẫn “Phong lôi nổi trận bời bời” và “nặng lòng e ấp” (ông thương bé mình) bắt buộc “tính bài bác phân chia”. Ông khiếu nại Thúy Kiều ra tòa do những tội ác trên. Nỗ lực là lần thứ nhất trong văn học trung đại việt nam có một tòa tháp văn học tập là Truyện Kiều viết về pháp đình: một phiên tòa xét xử có bị đơn, tất cả nguyên đơn, lại có toàn bộ cơ thể biện hộ có nghĩa là vai trò của một cơ chế sư, ông quan liêu tòa. Nguyên đối chọi có solo gửi tòa: “Sốt gan ông mới đơn quỳ cưa công”. Tandtc có trát triệu tập đương sự: “Phủ mặt đường sai lá phiếu hồng thôi tra”. Phiên tòa được khai mạc cả nguyên đơn, bị đơn, người biện hộ đều phải sở hữu mặt:

Cùng nhau theo gót không nên nha

Song tuy nhiên đến trước sảnh hoa lạy quỳ

Quan tòa xử án là một người: “trông lên khía cạnh sắt black sì”. Ông quan liêu tòa quát lác tháo, chế tác không khí quyền lực, của lao lý và tôn nghiêm của phiên tòa:

Lập nghiêm trước hãy ra uy nặng nề lời.

Nghĩa là ông quát tháo tháo, hạch hỏi, thôi tra kết tội tội phạm (là Thúy Kiều): “ nhưng mà con tín đồ thế ra bạn đong đưa- tuồng chi hoa thãi hương thơm thừa- mượn màu son phấn tấn công lừa bé đen”. Tội của Thúy Kiều là gì: “tội đong đưa”, “tội tấn công lừa”, “tội hoa thải hương thơm thừa” và ý kiến lừa gạt vì người bị lừa là “gã kia ngây ngô nết đùa bời” (nếu khôn nết chơi bời chắc không xẩy ra lừa!”)

Ở phiên tòa này chỉ bao gồm quan tòa buộc tội, bị đơn là nữ Kiều không được trình bày, phân tích và lý giải gì cả. Cùng quan tòa tuyên xử luôn. Cái phương pháp tuyên án của ông coi ra cũng kỳ viên quá. Chính ông lúc luận tội Thúy Kiều vẫn thừa nhận:

Suy trong tình trạng nguyên đơn

Bề nào thì cũng chưa yên bề nào

Nghĩa là đều sự không rõ ràng, dứt khoát, ấy cơ mà ông cứ tuyên án nhưng mà là tuyên phạt nước đôi:

Một là cứ phép gia hình

Nghĩa là phạt tiến công đòn thiệt đau.

Xem thêm: 2 bước đơn giản ghép nền trời mây vào ảnh ngoại cảnh trong photoshop

Hai là lại cứ lầu xanh phó về

Hoặc là trả về lầu xanh. Theo quy định pháp, nếu bao gồm tội thuộc khung hình phạt làm sao của biện pháp (ở trên ông nói “phép trình chiếu án luận vào” ) thuộc điều nào thì tòa xử theo điều ấy. Tại sao lại hoặc cụ này một là hoặc là núm kia hai là cùng rồi “tội nhân” Thúy Kiều bởi kinh hại lầu xanh nên chọn điều một là:

Yếu nhân xin chịu trước sảnh lôi đình.

*

Một tay kiến thiết xây dựng cơ đồ...

Nàng đồng ý xử bị đánh theo lời tuyên án. Thế là quan liêu tòa tuyên án “cứ phép gia hình” bằng cách chập tía cây roi có tác dụng một để đánh đập Thúy Kiều mang đến nỗi “Một sân lầm cát đã đầy”, “Gương mờ nước thủy mai tí hon vóc sương”…Thế rồi gồm một hiện tượng sư lộ diện biện hộ cho Thúy Kiều ở phiên tòa xét xử nhưng lại là nạn nhân của vụ kiện, ấy là Thúc Sinh. Chứng kiến sự đánh đập tra tấn tàn nhẫn của quan liêu tòa, con trai đã minh oan cho Thúy Kiều với nhận tội về mình:

Khóc rằng oan khốc bởi ta

Có nghe lời trước chẳng đà lụy sau

Cạn lòng chưa bao giờ nghĩ sâu

Để ai trăng tủi hoa sầu bởi ai.

Hóa ra trước lúc Thúc Sinh cưới Thúy Kiều người vợ đã trường đoản cú chối, bạn nữ đã khuyên nhủ Thúc Sinh:

Thiếp như hoa sẽ lìa cành

Chàng như bé bướm lạng lách vành nhưng mà chơi

Chúa xuân đành đã có nơi

Chơi bời thôi. đấng mày râu đã có gia đình, đừng tính chuyện cưới vợ lẽ. Trước lời mong hôn tha thiết của Thúc Sinh: “tấm riêng biệt riêng hầu như nặng bởi vì nước non”, Thúy Kiều sẽ nói rõ, phái mạnh đã bao gồm vợ: “Vả vào thềm quế cung trăng- chủ trương đành đã chị Hằng nghỉ ngơi trong”.

Thúy Kiều biết làm vợ Thúc Sinh là tranh ông xã người khác, phá hoại hạnh phúc mái ấm gia đình người khác. Bạn nữ xác định, nếu đem Thúc Sinh là:

Trăm điều ngang ngửa vì chưng tôi

Thân sau ai chịu tội trời ấy cho

Thậm chí thiếu nữ đã nghĩ xa hơn là con trai còn ba vậy vẫn hỏi ý kiến bố chưa, ba có đồng ý và tất cả thương không mà rỉ tai cưới bà xã lẽ:

Ở trên còn tồn tại nhà thung

Lượng trên trông xuống biết lòng tất cả thương

Nghĩa là Kiều sẽ cố rất là mình để không phạm tội. Nàng biết, nếu vấn đề vỡ lở thì sự việc khôn lường là: “lại càng dơ bẩn dáng đần độn hình”. Nàng phải chịu nhưng sẽ là rất lớn hơn, đấy là ảnh hưởng đến gia đình Thúc Sinh:

Đành thân phận thiếp ngại gianh giá chàng.

Nhưng Thúc Sinh đang không nghe lời Kiều khuyên nhủ bảo. Nam nhi yêu Thúy Kiều thiệt lòng. Bị nàng từ chối, Thúc Sinh tuyên cha là cánh mày râu chịu mọi nhiệm vụ về sau.

Đường xa chớ ngại Ngô Lào

Trăm điều hãy cứ trông vào một ta

Rồi gớm ghê hơn, khốc liệt hơn là Thúc Sinh đòi từ bỏ tử nếu như Thúy Kiều từ bỏ chối:

Đá đá quý cũng quyết phong ba cũng liều

Và rồi Thúy Kiều phải đồng ý cuộc hôn nhân gia đình để dẫn đến tội mà bây giờ nàng bị quan lại tòa xét xử ( ngoài những lời thề thốt của một gã nam nhi đi tán gái nhưng Thúc Sinh vẫn nói, sẽ thề nguyền và hứa cực kỳ kêu trên phía trên thì trái tình Thúc Sinh cực kỳ yêu Thúy Kiều, để rồi sau này mối tình ấy được Nguyễn Du viết phải đoạn thơ tình bất hủ hay tuyệt vời và hoàn hảo nhất khi Thúc Sinh chia tay Thúy Kiều về viếng thăm vợ cả “vầng trăng ai bổ làm đôi – nửa in gối dòng nửa soi dặm trường).

Khi Thúc Sinh trình bày tại tòa và khẳng định Kiều không có tội, và nếu bao gồm tội là vì Thúc Sinh gây nên:

Tại tôi hứng lấy một tay

Để nàng cho tới nỗi này vì tôi.

Quan tòa mới biết là nàng đã bị xử oan. Cơ mà xưa nay sống xứ ta, gồm vị quan như thế nào biết sai với lại thừa nhận lỗi về mình. Ngài chỉ “dẹp uy bắt đầu liệu cho bài xích vân vi”, chỉ bằng lòng rằng Thúy Kiều “trăng hoa nhường cũng thị phi biết điều”. Rồi khi nghe tới Thúc Sinh trình diễn rằng “theo đòi vả cũng rất nhiều bút nghiên” thì ông quan liêu tòa có nguyên nhân để xử lại vụ án. Cũng là ông quan “trông lên phương diện sắt black sì” tuy thế lại thích cùng yêu văn nghệ. Ông xử án quái gở theo biện pháp của ông mà chắc hẳn rằng không có lao lý nào ghi vào bộ luật nào cả:

Cười rằng đã chũm thì nên

Mộc già hãy thử một thiên trình nghề

Cô biết làm cho thơ à? Thì thử làm cho một bài xích thơ vịnh cái gông coi sao. Thúy Kiều vẫn làm bài bác thơ vịnh loại gông đã đeo sống cổ nàng. Với tài thơ của bản thân nàng đã tạo cho quan tòa kinh ngạc và kính phục:

Khen rằng đáng giá thịnh Đường

Tài này sắc đẹp ấy ngàn vàng không cân.

Kể lời đánh giá ấy cũng xứng danh với tài và sắc của Thúy Kiều, tuy thế thú vị hơn là ông quan liêu tòa sẽ xóa án oan cho Thúy Kiều và tuyên án lại:

Thực là tài tử giai nhân

Châu trằn nào tất cả Châu è cổ nào hơn.

Thôi chớ rước dữ cưu hờn

Làm chi lỡ dịp mang lại đờn ngang cung.

Ông quan lại tòa sẽ xử hòa cơ mà không sợ chống án hoặc kháng cáo bởi ông biết người vn xưa nay không có ai thích kiện cáo. Nhưng như Karl Marx nói: quy định là của giai cấp cầm quyền…cho buộc phải quan thay mặt đại diện cho thống trị cầm quyền muốn xử nắm nào thì xử.Vả lại ông quan liêu tòa yêu văn thơ này quá hiểu tâm lý người vn sống với nhau: “Một trăm dòng lý không bằng một tí loại tình” vì thế ông mới phán:

Đã chuyển nhau cho cửa công

Bề không tính là lý tuy nhiên trong là tình

Không đầy đủ ông không buộc tội, xử tội ai cả, hơn nữa đưa ra hướng xử lý cho đương sự:

Dâu con trong đạo gia đình

Thôi thì dẹp nỗi bất bình là xong.

Và tác dụng vụ khiếu nại là “Thúc Ông thôi cũng dẹp lời phong ba” nhằm rồi ông quan tiền tòa lại đứng ra thống trị hôn mang đến Thúy Kiều và Thúc Sinh:

Kíp truyền tìm sửa lễ công

Kiệu hoa đựng giá đuốc hồng ruổi sao.

Hai phiên tòa này cũng là những vật chứng cho chứng trạng xã hội, luật pháp và pháp đình tương tự như thực trạng và kỹ năng của nền pháp lý việt nam thế kỷ XVIII. Nó mang đến ta thấy các phiên tòa xử án không dựa vào cơ sở pháp luật nào cả nhưng chỉ dựa vào cảm tính, thói quen tập quán của văn hóa làng xã, của cộng đồng dân cư lúa nước, lấy tình cảm đặt lên trên trên quy định và trước tiên là tấm lòng nhân ái bát ngát của Nguyễn Du đã bênh vực Thúy Kiều trong cơn thiến nạn.