Những lần đó, Ngọc hy vọng nói một chiếc gì. Hoặc chờ Khải táo tợn tỏ một lời. Dù cực kỳ ngắn. Lúc này thì Khải đang khai pháo trước: “Đi vào mưa, ít người để ý?” Ngọc đọc ngầm câu đó, mim mím cười, bê mẫu thúng đựng quả mít vào trong, quay lại đóng cửa, khoá luôn. Khải hồi hộp nhìn bàn tay gia sư Ngọc khoá thật lờ đờ và nhẹ cánh cửa, tuy vậy lòng rộn lên thú vui đầy hạnh phúc.- Em vào trong nhà tắm, tháo dỡ hết áo quần, nỗ lực cho khô, hong lên. Ngừng lấy dòng áo kimono của cô ý choàng đỡ. Nếu không sẽ ảnh hưởng cảm lạnh.Khải riu ríu bước vào nhà tắm, và đo đắn cậu bé nhỏ có dụng tâm để cửa ngõ tang hoát ra như thế hay không. Gia sư Ngọc nép mình sau khung cửa, nhìn Khải cổi xống áo hết ra, đứng ngang. Ngọc chỉ thấy choom lông dái xoăn tít mọc sum sê dưới bụng Khải và một thân hình gần như là của người lớn. Bên cạnh đó Khải nắm ý đứng quay mặt ra cửa, vừa gắng khô quần áo, vừa âm ư một bài nhạc. Ngọc yêu thích nhìn lén. Nhỏ cặc Khải nhàn rỗi ngỏng lên. ở đầu cuối sừng sững như trái chuối xanh, giật giật. Choàng mẫu áo kimono vmàu quà sọc nâu của Ngọc xong, Khải cách ra, đi chậm rì rì lại, e dè, thay ý.- Trời mưa to quá nên không cô?- Ừ. Cô đam mê mưa. Trời vừa đuối vừa lãng mạn. Nhưng bi thiết và cực nhọc ngủ…- Mưa thì dễ dàng ngủ chứ cô?- Ừ, trẻ em thì nghe mưa dễ ngủ. Fan lớn, độc nhất vô nhị là người lớn cô đơn và bọn bà như cô, ko nhắm đôi mắt được.- vì sao lạ vậy cô?- Chừng làm sao lớn. Khải sẽ biết…Khải cứ đứng thế, quan sát cô giáo Ngọc. Nhì tay cậu nhỏ xíu vờ nỗ lực hai tà áo kimono. Nhưng thực ra là cậu bít phần áo cồm cộm vì bé cặc phía bên trong đang chổng, giật không ngớt. Khải mắc cỡ quá, không biết làm sao cho “thằng bé” chớ xừng lên đòi “nhân quyền”, phải Khải tiến công trống lãng:- Em té mít cô sử dụng nhen?- Khỏi. Cứ đứng đó. Cô thích nhìn Khải như thế …. Bao gồm buông tay ra được kkhông?

Bạn đang xem: Quay len mot doi dang phang nhau trong bui ram

Khải ngượng lắm. Nhưng thời cơ bằng quà đang đến. Bỏ đi, lưỡng lự thuở nào được hưởng lại. Khải bỏ 1 bàn tay, cùng rồi nhì bàn tay. Mắt Ngọc nhìn siêng bẵm, ngóng đợi. Nhị tà áo kimono xẻ hair a, con cặc Khải chòi lên, ngang tàng, xấc xược xược như một dũng tướng… (Truyện từ bỏ Cõi Thiên Thai) Khải đứng như 1 hình nộm quan sát cô giáo đã đỏ ửng gương mặt. Các sớ thịt trên gương mặt trái soan của Ngọc đã đanh lại, căng cứng huyết thèm xác thịt. Khải ngượng chin người như một diễn viên tiến bước sân khấu lần đầu. Dẫu vậy khúc gân Khải không ngừng “biểu dương lực lượng” lúc Khải nhìn cái áo cánh mỏng manh màu hồng của cô Ngọc vẫn phơi hai đồi vú nhọn liễu, không áo lout…Quần nữa! Sao cơ hội mới phi vào Khải không nhằm ý.- Khải ngồi xuống ghế, được không cô? Khải hỏi.Phim cực hay

Xem thêm: Cách Dùng Đại Từ Phản Thân Trong Tiếng Anh Chi Tiết Có Ví Dụ Bài Tập

Phim người lớn cực hay không xem thì phí
Ngọc không trả lời. Phụ nữ tiến gần mang lại Khải, đối diện. Đôi mắt Ngọc black láy và to là thế, mà giờ đây đã trĩu xuống mệt nhọc nhọc, não nùng. Cô gái chỉ giải pháp Khải có mấy phân. Nhị tay Khải thừa thải, khó chịu, con trai đưa lên, trong khi muốn ôm choàng cô giáo, nhưng mà lại vứt xuống giải pháp ơ hờ, vô duyên…Mắt nhung black của Ngọc đang nhìn Khải như thôi miên, thì con gái bỗng liếc xuống khúc gân tủm tỉm trắng hồng của Khải thân hai tà áo. Ngọc nhoẻn cười. Mẫu cười của một bà chị kiêu kỳ. Dòng cười của kẻ khát tình, vừa kiếm được bảo vật. Và cũng là dòng cười của “sư phụ” vừa bắt gặp chỗ yếu của đạo sinh! Ngọc càng đứng gần, hương thơm thơm domain authority thịt đàn bà càng toả ra thơm ngát. Nhì đồi vú càng hiện thị rõ hai thế hồng hạt lựu.Khải như nghẹn thở bởi vì cô giáo Ngọc không nói rước một lời, không có tác dụng được cửa ngõ chỉ. Nữ đứng như thế như kẻ si tình, bất động, chiêm ngưỡng khúc gân…- Em ngồi xuống nhen? Cô ? Khải lại hỏi.Ngọc nhấp lên xuống đầu, cùng vẫn không nói. Hình như sự vắng lặng này quý rộng vàng, ngọc. Phút đầu tiên! Nàng mong mỏi dùng song mắt, chỉ đôi mắt, nhằm thu hồn bé nhỏ Khải. Cặc Khải white hồng với tí domain authority còn vướng nghỉ ngơi quy đầu! Ngọc biết là nó còn mới tinh anh. Mới nở! new ra ràng!Ngọc bỗng nhiên quỳ nhè vơi xuống. Liền kề mặt, cạnh bên mũi vào cặc Khải. Khá thở Ngọc làm nóng ran hạ cỗ của nhỏ nhắn Khải. Mũi Ngọc áp nhẹ vào đầu quy mào. Mắt cô bé nhắm khít. Cặc Khải cử động. Khải nứng không tả nổi. Những cảm giác lạ, kỳ quặc đang day động tổng thể thần ghê Khải. Trời ơi, bàn tay cô Ngọc đã cố gắng vào và nâng khúc gân Khải. Khải quan sát lên trần nhà bặm môi. Đột nhiên hắn nghe c8ạc mình ướt cùng nóng. Hắn nhìn xuống. Môi của Ngọc, song môi mà những lần nhoẽn cười, đã giết lừng chừng bao nhiêu trái tim của thầy giáo của cả trường, sẽ ngậm chặt, mút mạnh, nút hết toàn cục cặc Khải.Mặt Khải lẩn thẩn độn, dại khờ, như mất không còn sinh lực. Chiếc miệng cô giáo Ngọc đang gửi Khải lên thiên đàng. Hoàn toàn có thể như cầm cố này chăng? Khải chết rồi, hay vẫn còn sống? nhì tay Ngọc cho ra sau mông Khải, ấn gần cạnh vào rồi buông lơi ra. Đầu tóc Ngọc đậy ào xuống, đậy mất gương mặt đang say sưa hưởng thụ những khoảng thời gian ngắn thần tiên cực kỳ lãng mạn. Có lẽ đến chết, Ngọccũng không quên được khoảnh thời gian rạng ma lanh này. Nàng chưa từng mơ ước sẽ có tình nhân thua nữ đến bảy tuổi. Phái nữ chưa nháng nghĩ sẽ yêu một học trò của mình. Nàng chưa xuất hiện ý định phản bội Linh, người sẽ đi hỏi người vợ làm vợ.Không phải tự nhiên và thoải mái mà tất cả buổi chiều nay. Nó khởi đi từ tương đối lâu rồi, đo đắn tự bao giờ, chiếc tình mong manh. Dịu như tơ hồng. Thoảng như mây mỏng. Mơ hồ như sương thu, khi thanh nữ bắt gặp ánh nhìn của Khải chú ý trộm nàng từ lúc cuối lớp. Cú sét mối tình khởi đi tự đó. Nữ giới biết rõ như thế, bởi phụ nữ không có tác dụng sao ngừng nghĩ về Khải. Càng lúc, chiếc tình muốn manh mơ hồ kia càng khổng lồ lớn, mũm mĩm hơn, cho đến hôm nay. Khuôn khía cạnh dâm tình của Ngọc ập ngay cạnh vào, rồi rút ra, có tác dụng thân cặc của Khải ướt chèm nhẹp như con loon đượt vớt lên từ dưới nước.Bé Khải cắn bạo dạn môi dưới. Fan cậu run lên như đang sốt. Khải sẽ dìm bớt nỗi sướng tê tái tự cặp môi của thầy giáo truyề sang. Khải nhắm mắt, không đủ can đảm nhìn xuống nữa. Tương đối thở phì phào của Khải phát ra:- Cô Ngọc ơi! Trời vẫn còn đấy mưa…Một câu nói vô duyên, không ăn khớp gì cùng với “công lao” miệt mài của cô Ngọc. Sao Khải ko nói “Cô ơi! Em hí hửng chết chết giả và thở ko nổi! Xin cô chớ mút mạnh bạo quá, em .. Em sẽ bắn ra …” trong khi trí óc non nớt, Khải đang không đủ chữ nghĩa để biểu đạt nỗi sướng cơ cực đó. Hiện nay thì con trai đã biết chuyển hai tay xuống, sờ vơi đầu tóc rối bù của cô ý giáo. Cùng biết ưỡn dòng đít về phía trước.Bất giác, Ngọc kéo khỏe khoắn hai vạt áo kimono. Loại áo rơi xuống bên trên thảm hoa. Khải nai lưng truồng, thơ dại, như bé chim non bắt đầu biết bay. Khải cảm thấy trơ trẽn, dị hợm, ngượng ngùng bao nhiêu. Dòng hột vịt úp mề đang được tách bóc vỏ. Việc sót lại là rau răm, muối tiêu cho vào, rồi ngốn, nuốt cho bởi hết. Xung quanh kia mưa vần vũ. Gió tạt từng cơn, đưa mưa đập vào cửa sổ, vào đều tàng lá hủ loà xoà trên mái ngói. Tiếng sấm vang từ bỏ xa, từ kế bên đồng vắng, từ mọi qủa đồi…. Chỉ có âm thanh duy nhất: Mưa!Lòng thầy giáo Ngọc và bạn học trò Khải cũng đổ cơn mưa, chuẩn bị chuyển thành bão. Da thịt của Khải gợn lên số đông ốc trâu. Phần do sự hoan lạc được tất cả gió rét lạc loài nơi nào đó trong căn phòng. Hai tay Ngọc tách mông lỗ đít Khải. Cậu nhỏ xíu nhìn xuống. Một khuy áo, hai, rồi ba. Thiệt chậm, mười ngón tay ngà của Ngọc cổi áo. Cặp đôi mắt Khải như muốn rout xuống khi bắt gặp đôi vú rất đẹp thần sầu của cô giáo. No tròn. Căng vật liệu bằng nhựa sống. Trắng hồng với nhì chỏm nhọn, bé nhỏ như tiêu màu hồng nhạt.Chiếc áo rời khỏi thân trên của Ngọc. Bạn nữ ngước quan sát Khải nhằm đo mức độ ước mong của cậu bé. Rồi nhị tay nàng nân niu nhiệt tình khúc gân cương cứng của Khải. Rồi, cũng tương đối chậm, Ngọc đứng lên, thiệt sát, choàng hai tay qua ôm chặt Khải. Tương đối thở phái nữ đã phả vào khía cạnh cậu bé. Ngọc nghiêng mặt, đáp vơi đôi môi lên môi Khải. Một giờ đồng hồ sấm nổ to như xé trời , vang lên. Mưa ồ ạt trút thêm xuống. Trong phòng tất cả thêm thứ âm thanh ân cần thống thiết xuất phát từ 1 lớn, một nhỏ, âm ưa ko thành lời....

chàng say sưa nắn bóp đôi nhũ hoa vào tay mình, đưa miệng ngậm lấy hai chiếc núm đỏ căng cứng trên cặp vú, rồi miệng đấng mày râu lướt đi trên toàn bộ cơ thể nàng, lần xuống nơi bí mật đáo nhất, gợi tình độc nhất của fan con gái, áp song môi thèm khát của bản thân mình vào đó. Đến lúc cả hai tín đồ đều lên tới tột đỉnh của việc kích ưng ý rồi chàng mới áp thân hình của chính mình lên che kín cái thân hình nai lưng truồng sinh sống dưới……

*

Đọc Full Truyện Cây Gạo địt nhau dưới cội cây

Đỗ Sinh là học tập trò, quê ở che Lưu, Hà Nam, con trai lên kinh dự thi kỳ thi năm nay, gia cảnh đơn vị Sinh khá phong lưu nên cha mẹ chàng cung cấp cho chàng một số tiền kha khá và chất nhận được chàng lên gớm sớm sát một năm để sở hữu dịp có tác dụng quen với không khí đô thành và chia sẻ với các bạn cùng thị Sinh sở hữu theo một tè đồng nhỏ gánh hành lý, nhì thầy trò cùng lai kinh. Lên kinh kì được gần một bé trăng, Đỗ Sinh đã bước đầu quen dần với không khí náo sức nóng của gớm thành cùng quang cảnh phồn vinh đô hội đệ độc nhất vô nhị cả nước. đàn ông cũng làm cho quen được với một số học trò ở chỗ này và đúng là sở học của mình khá không giống so cùng với chàng, trình độ họ cũng tỏ ra tương đối uyên thâm. Hàng ngày, sau thời điểm miệt mài học tập tập, chàng thường đi bộ chơi khắp khu vực cùng tên đồng tử vào buổi tối, hoặc tập bơi một nhỏ thuyền bé dại trên hồ tây để thảo luận sự học với những bạn. Một hôm, sau khi cơm nước đêm hôm xong, Sinh lững thững quốc bộ một mình mang đến thư thái sau đó 1 ngày miệt mài đèn sách. Gần mang đến rằm buộc phải trăng sáng sủa vằng vặc, khung cảnh thật đề xuất thơ, gợi thi hứng. Đỗ Sinh thuận chân đi về phía hồ nước Tây, trong đầu đấng mày râu hiện lên những vần thơ ngẫu hứng. Đến hồ, khung cảnh thật là đẹp, bóng trăng như dát muôn ngàn ánh quà lung linh xung quanh nước, gió thổi mơn man có tác dụng nổi lăn tăn phần đông gợn sóng bé dại trên mặt hồ. Bất chợt đâu đây chứa lên một tiếng cười cợt trong trẻo khiến Sinh phải xoay đầu nhìn, cánh mày râu thấy một cô bé rất xinh tươi cùng một bạn hầu gái đang bước xuống chiếc thuyền nhỏ tuổi đậu sát đó, giọng nàng thật vào trẻo: – Đừng vội vã như thế Cầm Nô, đêm trăng sáng hoàn hảo và tuyệt vời nhất như nỗ lực này làm sao ta về nhanh chóng được, bọn họ hãy quốc bộ một chút trên hồ nước đã. Sinh cảm giác hơi không thể tinh được vì thường những người con gái, duy nhất là những tiểu thư, cô nương ở đều nơi văn hiến như đế kinh thường rất tráng lệ trong bài toán đi lại, ăn nói, làm sao lại rất có thể có chuyện một cô bé dám đi dạo một mình trên hồ tây vào đêm hôm mà chỉ có một tín đồ hầu gái đi kèm theo như cô nàng kiạ Chàng bước lại sát để nhìn thấy được rõ hơn dung mạo cô gái, đó là 1 trong nàng rất là xinh đẹp, gương mặt như trăng rằm mùa thu, đôi lông mày cánh phượng cong vút, hình dáng dịu dàng, mềm dịu nhưng không còn ẻo lả, bé yếụ nhận biết có fan đang suy xét mình, cô gái không hề bực mình mà chú ý Sinh, nở một nụ cười nhát gan như nụ hoa hàm tiếu mùa đông. Nàng cất giọng thánh thót: – Thiếp xin chào công tử, đêm trăng thơ mộng, mời công tử xuống thuyền cùng quốc bộ với thiếp. Sinh như fan mất hồn, ngơ ngẩn không trả lời ngay, “ta được người đẹp mời cùng đi chơi trên thuyền ư?” – phái mạnh say sưa bốn hỏi, tự quá bất ngờ vì cuộc gặp gỡ gỡ lạ lùng nàỵ Đến khi giọng oanh hót của người mẫu cất lên chàng bắt đầu sực tỉnh: – Kìa, công tử, mời cánh mày râu xuống thuyền đi thôi, tốt chàng không thích đi cùng với thiếp ? – Vâng, học tập trò rất vui mừng đi cùng tiểu thự Sinh luống cuống vấn đáp rồi dịu chân bước xuống thuyền, bạn hầu gái tên cố Nô khẽ quai mái chèo, phi thuyền lướt vơi trên nước, đúng lúc đó lại có một cơn gió thổi cho tới nên phi thuyền lướt cấp tốc ra giữa sông. Cô nàng dịu dàng tảo sang Sinh hỏi: – lúc nãy thiếp nghe nam giới tự xưng là học trò, vậy chàng là bạn đọc sách ư? – Vâng thưa đái thư, trên hạ là Đỗ Sinh, năm nay lên tởm dự thị Dám hỏi đái thư tên chúng ta là gì? Là bé của vị tướng công nào? – Thiếp là Phương Lan, phụ nữ của nắm Nguyễn Đức là tri thị trấn vùng này, chẳng may bố mẹ thiếp mất sớm phải thiếp không nơi nương tựa, mau chóng hôm chỉ cùng con hầu nỗ lực Nô này đùm bọc nhau mang lại qua ngày đoạn tháng thôị.

Truyện 18+ Cây Gạo địt nhau dưới gốc cây

*

Sinh cúi đầu có vẻ cảm thông với hoàn cảnh của cô gáị Thuyền từ bây giờ đã ra đến giữa hồ, trăng sáng vằng vặc, gió thổi lồng lộng xung quanh hồ. Cô bé như mất hẳn vẻ bi tráng rầu về gia đạo vừa nhắc với Sinh, phái nữ cất giọng nụ cười bảo người hầu: – Này vắt Nô, em hãy lũ một bạn dạng cho ta với Đỗ Sinh công tử nghe đi. Người con gái vâng lời, giới hạn thuyền lại là cầm cố cây lũ nguyệt lũ một bản, tiếng lũ vang vọng trên mặt hồ lộng gió dát đầy trăng bạc. Cảnh quan thật là hữu tình. Phương Lan khẽ nép vào fan Sinh thỏ thẻ: – Tiếng bầy thật tuyệt quá đề xuất không chàng?