Sau gần hai tuần thử khám phá “viết chậm” (ngừng đăng bài mới liên tiếp mỗi tuần), tôi bất thần nhận ra một vài bạn hiểu The Present Writer cũng đang đồng hành với mình bằng vấn đề “đọc chậm” hơn. Điều này biểu đạt qua vấn đề gần đây, tôi nhận được rất nhiều tin nhắn và e-mail từ độc giả hỏi về việc thực hành thực tế các cách thức tối giản hóa cuộc sống, thao tác làm việc hiệu quả, cai quản tài chính cá nhân, nộp làm hồ sơ du học, học tiếng Anh…mà tôi từng nhắc nhở trong những nội dung bài viết cũ. Với việc đọc blog chậm chạp hơn, bạn đọc có nhiều câu hỏi đa chiều và thâm thúy hơn về cách áp dụng phương pháp, tư duy, và phong thái của The Present Writer vào cuộc sống đời thường hàng ngày của mình.

Bạn đang xem: 10 câu hỏi "vì sao" tưởng đơn giản nhưng người lớn cũng chưa chắc trả lời được

Những thắc mắc của mọi người thường xoanh quanh 3 vấn đề: (1) “Tại sao mình có tác dụng hệt chúng ta nhưng không hiệu quả/thành công?”, (2) “Mình vẫn áp dụng phương pháp bạn share và có kết quả tích cực nhưng mà không gia hạn được lâu dài”, hoặc (3) “Mình rất tâm đắc và đang thực hiện những gì bạn gợi nhắc nhưng không cuốn hút được người thân (chồng/vợ, bạn trai/bạn gái, cha mẹ, anh chị em em…) làm cho cũng được” Lắng nghe nhiều hơn từ bạn đọc khiến cho tôi phân biệt rằng đôi khi, mọi tín đồ và ngay lập tức chính phiên bản thân tôi khi chạm chán khúc mắc thì hay chỉ lao đi tìm kiếm tìm giải pháp—tức là câu vấn đáp cho câu hỏi: “Làm sao?” (ví dụ, phải làm cái gi để đạt được mục tiêu ABC, các bước để thực hành XYZ)—rồi vội vàng vã có tác dụng ngay lập tức. Chúng ta quên đi mất rằng, để rất có thể thực hiện nay được ngẫu nhiên phương pháp nào kết quả và thọ dài, thứ 1 ta cần được có câu trả lời rõ ràng, khỏe khoắn cho câu hỏi: “Tại sao?” và tiếp tục quay đi, quay trở về với thắc mắc này.

Tại sao bắt buộc luôn ban đầu với câu hỏi “Tại sao?”

Phần lớn mọi bạn không bắt đầu với thắc mắc “Tại sao?”, hoặc trường hợp có, nó cũng ko thực sự mạnh khỏe mẽ, rõ ràng, và đưa ra tiết.

Đó là nguyên nhân tại sao ta bỏ cuộc một cách dễ ợt khi gặp khó khăn.

Đó là nguyên nhân tại sao ta đọc tương đối nhiều tài liệu, tham khảo rất nhiều người, có nhiều ý tưởng biến hóa cuộc sống trong đầu nhưng luôn trì hoãn hành vi hoặc có bước đầu hành cồn cũng thường xuyên chỉ nửa vời, không tới nơi tới chốn.

Đó là tại sao tại sao ta cảm giác khó rất có thể giải mê thích với người thân trong gia đình về phát minh của mình, về việc mình đang có tác dụng và truyền cảm hứng để bọn họ ủng hộ và làm cho theo.

Để rất có thể thành công, với ngẫu nhiên phương pháp, kế hoạch, dự án, mong mơ nào, thứ nhất ta cần bước đầu bằng việc trả lời cặn kẽ câu hỏi: “Tại sao?” Khi bắt đầu làm một vấn đề gì đó, ai cũng có lưu ý đến chung bình thường rằng làm được vấn đề này thì đã tốt, nhưng mà chỉ như thế thôi thì chưa đủ. Một cảm xúc tốt tầm thường chung chỉ có thể đưa ta tới điểm khởi đẩu nghỉ ngơi giai đoạn ý tưởng phát minh (đây cũng là lúc mọi bạn thường đọc, search hiểu, thăm nom về cơ hội, phương pháp, biện pháp làm…) nhưng để đi từ ý tưởng đến thực tế hành động và thừa lên cực nhọc khăn, rào cản để theo đuổi ý tưởng đó lại là một khoảng cách rất xa. Nếu không có một (hoặc vài) mẫu “Tại sao?” rõ ràng, ta sẽ không có đủ rượu cồn lực để hợp tác vào hành động. Rồi sau một thời gian thực hiện tại kế hoạch, trở ngại đổ dồn, háo hức lúc đầu nguội dần, ta sẽ ban đầu nghi ngờ tài năng của bạn dạng thân, để dấu chấm hỏi vào phương pháp, nghĩ mình cần thiết làm được như tín đồ này người kia, với dần buông xuôi, từ bỏ mục tiêu lúc đầu của mình.

Bởi vậy, trước khi bắt tay vào làm bất kỳ điều gì, hãy nắm rõ với phiên bản thân tối thiểu 3-5 vì sao tại sao bạn thích làm điều đó. Tôi thường khuyên mọi người viết ra giấy rồi chụp ảnh lại hoặc viết trên điện thoại để tiện tàng trữ và xem lại thường xuyên. Những tại sao này có thể chỉ luân phiên quanh bạn dạng thân mình, cũng hoàn toàn có thể liên quan lại đến người khác, có thể tập trung vào hiện nay tại, tương lai, cơ mà cũng hoàn toàn có thể liên hệ với quá khứ…Điều đặc biệt hơn cả là vì sao cần cần chi tiết, rõ ràng, khỏe khoắn mẽ, và quan trọng thành thiệt với chủ yếu mình.

Như rứa nào thì gọi là 1 trong những “Tại sao mạnh mẽ” (a strong why)

Hãy cùng bóc tách tách một số ví dụ liên quan đến câu hỏi “Tại sao?”:

Rất nhiều người đọc tìm về The Present Writer vị blog truyền cảm giác và chỉ cho bạn cách thức tối giản hóa cuộc sống. Nhưng lý do bạn lại hy vọng sống với thấp hơn (live with less)? có phải vày lối sống về tối giản là trào lưu sẽ “hot” hiện nay nay? có phải bởi vì bạn hâm mộ những người có phong cách thanh lịch, đối chọi giản? Đa phần những người dân tôi biết, lý do ban sơ để tối giản chỉ xoay quanh việc bỏ sút đồ đạc. Số đông người muốn có một không khí sống gọn gàng hơn, sạch sẽ hơn, trước là làm cho mình, và sau là để các lần có khách mang lại nhà không hẳn ngại ngùng che diếm đồ đạc, rồi phân tích và lý giải vì lý do này kia mà lại nhà cửa ngõ mình bề bộn. Đây là một bắt đầu tốt! trong “Một cuốn sách về công ty nghĩa buổi tối giản”, tôi cũng khuyên độc giả nên ban đầu tối giản từ đồ vật đạc, vì chúng là đều vật dụng hữu hình, dễ hợp tác vào xử lý nhất và mang đến ra chức năng tích cực gần như lập tức sau thời điểm dọn dẹp. Nhưng mở màn đó không đủ nhằm theo đuổi lối sinh sống này thọ dài. Tại sao? bởi vì vật chất chỉ là một phần rất nhỏ dại của cuộc sống thường ngày con người và chúng luôn luôn cầm đổi, rất có thể bạn dọn dẹp vệ sinh nhà cửa ngõ gọn gàng lúc này nhưng tương lai lại bừa bến bãi ra ngay vì chưa tồn tại thói quen đựng đồ đúng chỗ, ông xã con bày bừa ra, nhà gồm khách bận rộn… vị vậy, nếu không có những nguyên nhân khác nằm tại vị trí những còn mặt khác của cuộc sống, gồm tính ổn định cao hơn và tác động dài lâu hơn, ta sẽ khó có thể gia hạn động lực thuở đầu để theo đuổi lối sống về tối giản. Vậy những nguyên nhân khác đó hoàn toàn có thể là gì? Nó rất có thể là xúc cảm thư giãn, dễ chịu và thoải mái hơn khi sống trong căn nhà của mình; hoàn toàn có thể là sự tập trung các bước tốt hơn khi làm trong nhà mà ko bị phủ bọc bởi thiết bị đạc; có thể là dạy cho bé của mình, cho tất cả những người thân của bản thân một bí quyết sống không giống đi, cao nhã hơn, không trở nên gò bó bởi vật chất; có thể là chuyển tứ duy của chính mình từ lộn xộn đến rõ ràng, tạo ra điều kiện nhắm đến những quan hệ tích cực, những ý định mới đem lại nhiều thành công xuất sắc hơn… mặc dù lý do của bạn có là gì, hãy nỗ lực hình dung ra ví dụ nhất, biên chép lại, và thường xuyên ngẫm suy nghĩ về nó, tốt nhất là phần nhiều khi hễ lực và hào hứng ban sơ có tín hiệu giảm nhiệt.

Nếu ngay hiện giờ bạn hỏi 100 người ngẫu nhiên rằng liệu họ vẫn muốn tự công ty tài bao gồm không, câu vấn đáp 100% cố nhiên là “có”, thậm chí, đa số người còn muốn trở thành đại gia, thành triệu phú đô-la, tiền tỉ. Tất nhiên, bao gồm ai lại chê tiền cơ chứ? Nhưng tất cả bao nhiêu người trong những đó gồm những tại sao đủ bạo gan để hợp tác vào tiết kiệm chi phí tiền, đầu tư, làm thêm tăng thu nhập, lăn xả vào thị trường, hoàn thành ăn bám bố mẹ/người thân để tự lập? Đối với đại đa số mọi người, nguyên nhân mong hy vọng tự công ty tài chính đơn giản là để có một cuộc sống thoải mái hơn—để tiêu tiền không phải nghĩ, để buôn bán thả ga, để hoàn toàn có thể du lịch trải nghiệm bất kể nơi đâu bản thân muốn, để có nhà, có xe bằng các bạn bè, để mái ấm gia đình mình sung túc hơn… tất cả những vì sao này đều bao gồm đáng, tuy vậy nó đều chỉ khoảng bình thường, ngắn hạn. Những bạn từng thừa qua cạnh tranh khăn, cực khổ để giành được sự tự công ty về tài thiết yếu mà tôi biết, họ đều phải có những tại sao vượt trội, rõ ràng, và đặc biệt quan trọng lâu dài. Những người đang mắc nợ, họ rất nghiêm túc khi suy nghĩ về bài toán giải quyết xong xuôi điểm các khoản nợ của mình, họ dành dụm từng đồng tiền nhỏ dại nhất dư ra được các tháng vào trả nợ, họ gồm một kế hoạch cụ thể về mọi gì mong mỏi làm một khi đã trả chấm dứt nợ—những kế hoạch này khiến họ gồm động lực trẻ trung và tràn đầy năng lượng hơn để tạo thành những gắng đổi bé dại hàng ngày. Những người dân trước nay chưa quản lý tốt đồng xu tiền mình tạo ra sự và tiếng muốn nghiêm túc chuyển đổi thói quen thuộc này, họ thường nghĩ mang đến tương lai của mình, của vợ/chồng/con mình, của phụ huynh mình sẽ xuất sắc hơn như thế nào nếu không thể khoản nợ. Họ tính toán rằng giả dụ ngày hôm nay, 1 triệu vnd mình định chi ra mua một chiếc áo chưa chắc hẳn đã mặc gửi thành 1 triệu tiền tích kiệm, 1 triệu tiền đầu tư chi tiêu sinh lãi, hay là 1 triệu tiền bảo hiểm phòng ngôi trường hợp bất trắc sau này… cuộc sống của chính mình trong sau này sẽ chuyển đổi ra sao? toàn bộ đều luân chuyển quanh 1 triệu đồng nhỏ bé và vì sao tại sao bạn thích quản lý tiền xuất sắc hơn.

Xem thêm: Cách Sử Dụng Máy Cà Thẻ - Hướng Dẫn Cách Dùng Máy Pos Quẹt Thẻ

Phải tới hơn nửa số người gọi mang đến chương trình radio tư vấn tài bao gồm của Dave Ramsey phàn nàn rằng vợ/chồng mình không đồng hành, quyết tâm quản lý tiền bạc như mong muốn mình muốn. (Và thực sự là cũng xấp xỉ con số đó độc giả The Present Writer, chủ yếu ớt là nữ, cũng nhắn tin riêng rẽ hỏi tôi phương pháp nào nhằm lôi kéo ck mình thuộc tham gia công cuộc về tối giản hóa cuộc sống, tiết kiệm ngân sách tiền). Đối với rất nhiều trường phù hợp này, Dave luôn ban đầu bằng cách tìm hiểu xem bạn gọi xin support đã trình bày ý tưởng về quản lý tiền với bạn đời của mình như thế nào. Gần như trong 99% những trường hợp, họ số đông chỉ tập trung vào việc “làm như vậy nào” (how) chứ chưa phải “tại sao” (why). Ai cũng có thể vanh vách chỉ mang đến vợ/chồng mình: “Anh/em buộc phải làm núm này…thế kia… để bớt bớt ngân sách đi”, hay thậm chí còn chỉ trích, “Tiền anh/em mang lại như cụ mà sao công ty mình cuối tháng chỉ với từng này. Lỗi tại ai? Phải thay đổi ngay!” Nhưng trên thực tế, đầy đủ lời bởi vậy rất khó khăn lọt tai, thậm chí còn hỗ trợ phản tác dụng, khiến địch thủ trở nên cứng đầu, bất bắt tay hợp tác hơn. Ráng vào đó, Dave luôn khuyên hầu như người ban đầu bằng thắc mắc “tại sao”: dành một buổi tối lặng ắng sau khoản thời gian ăn cơm xong, con cháu lên nệm đi ngủ, vợ ông xã tắt tivi đi rồi ngồi xuống nói chuyện trang nghiêm với nhau; chúng ta trình bày nguyên nhân việc cai quản tài bao gồm lại đặc trưng đối cùng với mình, cùng với vợ/chồng, với gia đình mình, tại sao bạn mong ước vợ/chồng mình cùng tham gia, nó tất cả tác động giỏi như rứa nào tới tương lai của tất cả hai, tại sao cần đề nghị hy sinh một số thứ trong bây giờ để sau này được ổn định hơn… với cùng 1 cuộc thì thầm chân thành, trực tiếp thẳn, tháo dỡ mở, không quy kết, kết tội nhau như thế, mọi bạn sẽ dễ dàng mở lòng chào đón phương pháp đổi khác tình trạng tài chính dễ dàng hơn.

Tương trường đoản cú như vậy, trong cuộc sống thường ngày hàng ngày, ai cũng muốn cải thiện quan hệ tình yêu của mình. Nhưng tại sao? Chỉ để sở hữu mối quan hệ giỏi hơn cùng với vợ/chồng, các bạn gái/bạn trai của bản thân thôi ư? Không. Nếu chỉ tất cả vậy, chẳng mấy ai tất cả động lực lớn để làm mới cảm tình hàng ngày, duy nhất là khi cuộc sống đời thường bộn bề, phân tán, khó khăn cả. Tuy nhiên yêu thương là một trong những khái niệm mộng mơ, trừu tượng, lý do bên nhau vẫn rất có thể rõ ràng: ta muốn cải thiện tình cảm của chính mình để yêu và để được yêu, để tiến gần không dừng lại ở đó với những người dân ta muốn ở mặt cạnh, để thức dậy hằng sáng với một niềm vui trên môi, để có thể tin tưởng bước tiếp hành trình dài phía trước với một ai đó đáng để dựa vào…

Khi đã có một “tại sao dũng mạnh mẽ”, ta rất có thể đi rất, rất xa.

Những chiếc “Tại sao?” vừa mới đây của tôi

Sẽ chỉ là lý thuyết suông giả dụ tôi không share trải nghiệm thực tế của mình.

Tôi không hẳn và cũng chưa khi nào là một tín đồ hoàn hảo. Có khá nhiều khi dự định, kỳ vọng, chiến lược tôi dày công kiến thiết không ra mắt như mong mỏi muốn khiến cho tôi cảm xúc bất mãn, ngán nản, nghi ngờ khả năng của bạn dạng thân. Những thời điểm như vậy, tôi thường nhìn lại những chiếc “tại sao” mình đề ra từ lúc đầu và tự hỏi: lý do nào vẫn còn đó giá trị đối với mình ngày hôm nay? vì sao nào mình muốn thêm vào vào tương lai? Mình rất có thể làm điều gì ngay lập tức ngày hôm nay, bao gồm trong thời đặc điểm này để chấm dứt một trong số những lý bởi vì này? Những để ý đến như vậy thường khiến cho tôi bao gồm động lực để tiếp tục con đường mình đã chọn, tuy vậy lựa chọn nào cũng kèm theo với vất vả và hy sinh riêng của nó.

Một trong những kế hoạch lớn nhất của tôi năm nay là dứt chương trình Tiến sĩ. Tôi đang ở vào chương trình cho năm thiết bị 5. Thành thật nhưng nói, ở bên cạnh khoảng thời gian hạnh phúc, đê mê với các bước nghiên cứu, bao hàm thời điểm, tôi lại cảm thấy như bản thân chẳng đi mang lại đâu cả. Thời gian gần đây, tôi cảm thấy căng thẳng hơn khi áp lực công việc và cuộc sống đời thường ngày một nhiều. Mà lại nếu tôi đang không bỏ cuộc từ trong năm thứ nhất, thứ hai, thì cũng biến thành không vứt cuộc bây giờ! Khi ban đầu nộp hồ sơ nhập học và theo đuổi nhỏ đường ts này, các chiếc “tại sao” khỏe mạnh nhất của tôi là: được tiếp tục đi học, tiến sâu không chỉ có vậy vào con phố nghiên cứu, kiếm tìm câu trả lời cho những thắc mắc về giáo dục và đào tạo mà bản thân nung nấu. Ngài ra, còn một lý do cá nhân hơn sinh hoạt thời điểm này là được làm việc lại Mỹ cùng với những người tôi yêu cùng chiêm nghiệm xem mối quan hệ này sẽ cách tân và phát triển tới đâu. Ở thời điểm hiện tại, khi đã từng đi sâu vào nhỏ đường phân tích và phân biệt rằng càng học tập nhiều, kiến thức mình chưa biết lại càng trở buộc phải vô tận (đồng nghĩa với câu hỏi thừa nhận: học không khi nào là đủ), với khi đã kết hôn, cái “tại sao” trẻ trung và tràn đầy năng lượng nhất của tớ ở thời đặc điểm đó là: gấp lại chương cũ và mở ra một chương bắt đầu cho cuộc đời. Tôi cảm thấy đã đến lúc mình cần kết lại những công trình phân tích dang dở, chấm dứt chương trình Tiến sĩ, và bắt đầu khởi đầu một cuộc sống thường ngày mới. Đôi lúc, quan tâm đến miên man về một tương lai vô định khiến cho tôi thực thụ nôn nao, lo lắng. Tuy vậy nó cũng là 1 động lực nhằm tôi không hoàn thành bước về phía trước cùng biến từng ngày trong lúc này trở thành nền tảng xây dựng mong mơ của bản thân mình cho tương lai.

Tôi cũng đang mang thai những tháng cuối, với hơn ai hết, tôi biết nguyên nhân tại sao mình muốn có con (đọc thêm “Quyết định tất cả con”). Tuy nhiên, từ bỏ khi gồm bầu cho tới giờ, tôi hay xuyên nghe mọi fan (dù vô tình giỏi hữu ý) chia sẻ về những biến hóa tiêu cực sau thời điểm sinh: như thế nào là “có con rồi thì tiêu tiền những lắm, không thể tiết kiệm chi phí được như ai đang làm đâu”, nào là “có bé rồi bận rộn, vô cùng khó chuyển động bình thường, chứ đừng kể đến theo đuổi sự nghiệp nghiên cứu, các bạn cứ xác minh là mình sẽ không viết lách được gì sau khi có con đi”, nào là “có bé rồi thì mới biết, không có thời gian riêng tứ tình cảm cùng chồng đâu mà lại đòi lãng mạn”… tất cả những điều này có thể đúng, cùng được chia sẻ dựa trên gớm nghiệm, thân yêu thực sự của mọi người ý muốn giúp tôi chuẩn bị tâm lý không thiếu trước lúc sinh. Nhưng đó trọn vẹn không đề xuất là tại sao tại sao tôi mong muốn có con! Và tôi cũng không cho là người chị em nào có thể muốn bao gồm con đến được trường hợp cứ nghĩ đến những việc tiêu cực xảy ra cho mình sau khi sinh như thế. Quan trọng hơn, tôi cũng không nghĩ là rằng đứa con trẻ nào có thể hạnh phúc sinh ra với “ý nghĩa” là sẽ hủy diệt không không nhiều thì nhiều cuộc sống đời thường hiện tại của ba mẹ. Đừng phát âm lầm, tôi vẫn vui vẻ thừa nhận lời khuyên của mọi fan và chuẩn bị các cách thực hiện để giải quyết và xử lý từng vấn đề sau sinh ngay lập tức từ bây giờ. Nhưng trường đoản cú sâu thẳm bên trong, tôi đã chọn không để mình mang thai và sinh nhỏ với một tứ duy tiêu cực như thế.

Thay vị để bạn dạng thân mắc với lo lắng, sợ hãi, tôi bổ sung cập nhật thêm lý do tại sao để cho việc âu yếm bản thân, thu xếp cuộc sống, làm chủ tiền, nuôi chăm sóc tình cảm vợ chồng… là do con. Tôi mong muốn cho bé thấy rằng, con sinh ra là 1 trong những món rubi (không yêu cầu món quà kiểu như, “nhận rồi thì gian khổ để giữ lại nhưng sau cuối thì cũng xứng đáng”, mà là 1 trong những món vàng trọn vẹn). Con sinh ra hoàn toàn có thể sẽ làm biến đổi cuộc sinh sống của vợ ông chồng tôi vĩnh viễn nhưng mà tôi đang làm tất cả những điều vào khả năng hoàn toàn có thể của mình để những biến đổi đó là tích cực, để cuộc sống thường ngày của gia đình nhỏ chúng tôi đang đi lên, chứ không cần đi xuống. Mọi người hoàn toàn có thể cho rằng lối bốn duy này là quá mộng mơ, duy ý chí, thiếu hụt thực tế, gây áp lực cho phiên bản thân… bao gồm thể. Hoàn toàn có thể lắm chứ. Tuy vậy đó trọn vẹn là gạn lọc của tôi. Vị tôi biết, giữ cho mình một bốn duy tích cực và lành mạnh cho tôi quyền hy vọng vào những cái “tại sao” khỏe khoắn hơn—chúng góp tôi vượt lên cả chủ yếu mình để triển khai tốt hơn thế nữa những gì tôi sẽ làm, cho tôi và mang đến con. Đối cùng với tôi, điều ấy còn có ý nghĩa và công dụng hơn nhiều việc chỉ ngồi một chỗ và lo ngại mỗi khi nghĩ mang đến tương lai hậu sinh nở với khủng hoảng công việc, trầm cảm, thiếu vắng tài chính, vợ chồng xa cách… Tôi đối chọi thuần chọn cho bạn một lối tứ duy khác, một cái “tại sao” khác.

Cuối cùng, tôi đang dần trong quá trình thực hiện một vài dự án xung quanh lề mà không thể công bố ngay thời gian này. Nhưng mà một điều tôi bao gồm thể chia sẻ là: tôi làm cho những dự án công trình này bởi muốn khám phá thêm tiềm năng của mình. Tôi biết mình không chỉ là một phân tích sinh, một blogger, một người mẹ trẻ… ngoài ra nhiều “phiên bản” khác nữa vào con fan mình mà chủ yếu tôi cũng chưa va tới. Tôi ao ước làm nhiều hơn nữa để hiểu bản thân hơn và để kéo dài thêm nữa tiềm năng của mình. (Đây chưa phải điều mà ai ai cũng cần phải làm, và tôi cũng không khuyên bạn đọc tạo thêm áp lực đè nén cho bản thân để triển khai nhiều hơn xuất xắc phải thay đổi cuộc sinh sống vốn bao gồm của mình. Đây solo thuần là tuyển lựa của tôi vì phiên bản thân tôi là người có tương đối nhiều ý tưởng, tham vọng, và luôn luôn muốn đi cho tận cùng năng lực của mình).

Đó là tất cả những chiếc “tại sao” ở thời điểm hiện tại của tôi.